Home » 2017 » May » 29 » Những phóng viên trong phòng họp báo đều bật cười
5:26 PM
Những phóng viên trong phòng họp báo đều bật cười

“Tôi có muốn huấn luyện Barcelona một lần nữa không à?”, Luis Enrique nhíu mày. “Tôi không bao giờ nói không bao giờ. Đây là nhà tôi.

Biết đâu đấy tôi sẽ quay lại vào ngày 10/7 (ngày Barca hội quân trước thềm mùa giải mới) và mang tới điều bất ngờ”. Những phóng viên trong phòng họp báo đều bật cười. Tất cả biết đó là những lời bông đùa cuối cùng của Enrique tại Nou Camp.

keo hom nay Tiền thân của nước Tây Ban Nha ngày nay là vương quốc Asturia. Don Pelayo, một quý tộc người Visigoth đã khai sinh ra vương quốc Asturia sau một cuộc chiến dường như chỉ xuất hiện trên phim ở ngọn núi Auseva. Cuộc chiến giữa 300 quân của Pelayo cùng hơn một nghìn quân Hồi giáo đã kết thúc với chiến thắng thuộc về phía Pelayo. Kết thúc cuộc chiến, đứng bên cạnh vị quý tộc khai sinh ra nước Tây Ban Nha chỉ còn… 9 tùy tùng.

enrique1.jpg

Không nhiều người biết, Luis Enrique là người Asturia. “Tôi có gene của Asturia. Tôi có gen của Pelayo. Tôi cảm thấy tốt hơn khi rơi vào thế phải phản kháng”, Enrique từng trả lời như thế trong phòng họp báo trước trận El Clasico lượt về. Kết quả: Barca thắng Real 3-2 trong trận đấu hay bậc nhất của họ mùa vừa qua.

7m Tinh thần Pelayo” đó định nghĩa nên con người Enrique từ khi còn là cầu thủ và tới giờ là huấn luyện viên. Enrique là cầu thủ duy nhất chuyển trực tiếp từ Real sang Barcelona kể từ sau khi chế độ độc tài Franco sụp đổ vào năm 1975. Và không một ai có thể nói đó là một thương vụ thất bại của gã khổng lồ xứ Catalan.

Kết thúc mùa giải 1995/96, Enrique sang Barca dưới dạng chuyển nhượng tự do sau khi từ chối gia hạn hợp đồng với Real. Ngay lập tức, Enrique chuyển sang căm ghét đội bóng cũ, nơi không tôn trọng những giá trị của ông mà chỉ coi ông là một đứa con ghẻ bên cạnh những ngôi sao như tructiepbongda Ivan Zamorano, Robert Prosinecki hay Michael Laudrup.

Một trong những kỷ niệm không thể nào quên của Enrique-cầu-thủ là trận El Clasico vào mùa giải 1997/98. Barca hành quân đến Bernabeu với tư cách đội đầu bảng và nhanh chóng dẫn trước bằng bàn thắng của Rivaldo ngay phút thứ 5. Ba phút sau khi hiệp 2 bắt đầu, Raul Gonzalez gỡ hòa cho Real. Nhưng niềm vui của người Madrid chỉ kéo dài được 2 phút khi Enrique sút tung lưới Santiago Canizares.

Và bữa tiệc của Lucho bắt đầu. Enrique chạy tới khu khán đài có nhiều CĐV Real dữ dằn nhất để ăn mừng. “Anh ta (Enrique-PV) đập tay vào ngực, đấm tay vào không khí, không quan tâm tới những vật thể lạ ném vào mình. Enrique chưa bao giờ thật sự được yêu quý tại Real. Và pha ghi bàn ấy chính là màn báo thù hoàn hảo”.

Enrique chưa bao giờ cảm thấy bối rối khi nhận những lời chửi bới của Madridista. Ngược lại ông luôn thấy thoải mái. Căm ghét tạo ra động lực. Enrique luôn cần điều đó để tiến lên. Sau khi chia tay Barca năm 2004, Enrique đã giải nghệ.

Người ta sẽ nghiễm nhiên so sánh Pep Guardiola với Enrique sau khi Lucho rời Nou Camp. 14 chức vô địch, cùng cả một triết lý và lứa cầu thủ sẽ làm Pep nhỉnh hơn Enrique. Nhưng sẽ có những người Enrique hơn, người không bao giờ giấu giếm sự căm ghét Real. Điều mà không chỉ bóng đá xứ Catalan muốn ném về phía kình địch thủ đô.

Tạm biệt và chúc may mắn, Enrique!

Views: 217 | Added by: trantamadsene1989 | Rating: 0.0/0
Total comments: 0
avatar